Thể loại: Ngôn tình, Cổ Đại, Xuyên không, hài, Có bảo bảo, Sủng, HE
Độ dài: 254 chương + 2 phiên ngoại
Tên khác: Vô lương bảo bảo: Phì bà mụ mễ là ta
Nguồn: diendanlequydon.com
Editor: Ốc Vui Vẻ + Ren San
Văn Án:
Sau lần tự sát thứ 18 không thành công, Phong Linh đặt mông ngồi phịch xuống đất, khóc đến hôn thiên ám địa.
“Mẹ nó! Người ta xuyên, ta cũng xuyên! Tại sao lại cho ta một cơ thể có xương to như thế?”.
Hai nha hoàn bên cạnh thật cẩn thận nói: “Vương Phi, người không thoải mái chỗ nào? Có cần gọi đại phu đến không?”.
“Mỡ của ta đau!”.
Sau khi gầm lên một tiếng, Phong Linh di chuyển thân thể gần 200 cân đi vài bước chạy thẳng tới hồ sen trong hoa viên.
Mục tiêu của nàng hôm nay chính là tự vẫn! Người mập như thế này nàng còn sống làm gì nữa! Nàng không tin với thể trọng như thế này có người có thể vớt nàng lên!
Nếu ông trời có mắt thì hãy để cho nàng xuyên thêm một lần nữa, nếu không thì nàng phải đến Địa phủ vậy!
Lên cầu, cởi quần áo, dang tay, rơi tự do vào nước, chìm tới đáy.
“Có ai không? Vương Phỉ nhảy hồ tự vẫn rồi! Mau tới cứu người!”. Hai nha hoàn gấp gáp đứng trên cầu kêu to. Ngay sau đó Phong Linh từ trong hồ đứng lên.
Vấn Xuân và Sơ Hạ vội vàng chạy tới: “Vương phi, Vương phi, người không sao chứ? Mau lên đây!”.
Phong Linh đưa tay vuốt nước trên mặt, gắt lên: “Mẹ nó! Muốn chết còn khó hơn giảm cân!”.
Server A: Nghe Truyện Audio

PHẦN 1|Chương 1 - 69

PHẦN 2|Chương 70 - 114

PHẦN 3|Chương 115 - 150

PHẦN 4|Chương 151 - 186

PHẦN 5|Chương 187 - 221

PHẦN 6|Chương 222 - 254 *HOÀN*

PHẦN 7|*Phiên Ngoại*
T thấy nữ chính với nam phụ hợp hơn thằng nam chính, nam phụ tốt bao nhiêu cx ko bằng một thằng na9 như 💩 tam thê tứ thiếp một đống ngủ ko bt bao nhiêu người bị sỉ nhục lột áo Trc mặt một đống người bị nghi ngờ lúc gặp nạn nam chính ko thấy đâu vậy mà cuối cùng vẫn thành đôi
Truyện này sao mình thấy nó loạn ghê.ai là pa của bảo bảo.nhiều tuyến nhân vật ghê