Thể loại: Trùng sinh, Sủng, Cổ đại
Độ dài: 116 chương
Nguồn: Diễn Đàn Lê Quý Đôn
Editor: Ren San
Văn Án:
Kiếp trước nàng hèn yếu u mê, bị tướng công lòng lang dạ sói cho một ly rượu độc và một mồi lửa mà chết đi. Kiếp này nàng dấn thân vào việc buôn bán, bảo vệ mẫu thân và đệ đệ, tạo ra một mảnh trời riêng cho mình.
Hắn là vương gia nước Đại Chu, đối đãi với người khác lạnh lùng như gió tuyết mùa đông. Với nàng lại cưng chiều hết mực, lo lắng đủ điều, chỉ vì muốn nàng cam tâm tình nguyện sống với hắn cả đời.
Review: Ta
Nam chính Dạ Huyền, con của vị vương gia, nhưng ngoài vinh hoa phú quý ra thì hắn lại không được cha thương, mẹ đau. Cha hắn không thích hắn vì hắn là con của vương phi- người đàn bà mà ông bị ép cưới. Vương phi đơn thuần chỉ xem hắn là công cụ để tranh sủng, đề đấu đá trong vương phủ mà không bao giờ quan tâm đến hắn. Nhưng ngược lại hắn lại được hoàng hậu đặt trong lòng. Hoàng đế vì rất yêu thuơng hoàng hậu, cũng hiểu cho nỗi đau mất con của bà cũng nhìn Dạ Huyền thuận mắt hơn nhiều.
Nói đến hoàng đế, ông không phải người cha tốt nhưng lại là vị vua tốt. Ông đối xử lạnh nhạt với con của mình, không phong thái tử, tất cả đều vì hoàng hậu. Ông yêu bà thật lòng, đau lòng khi mất đi đứa con. Vì vậy, có thể nói Dạ Huyền là người được sủng ái nhất, vì hắn là góc bình yên của đôi vợ chồng này.
Nói đến nữ chính, Như Ca kiếp trước bị chồng phụ bạc, hại mẹ nàng và em nàng đau khổ. Lí do người chồng lạnh bạc ấy giữ nàng lại là vì dòng máu của cô có thể chữa được Đoạn Hồn cổ mà Thế tử Dạ Huyền mắc phải. Kiếp trước, khi Dạ Huyền chết, Như Ca cũng mất đi giá trị lợi dụng liền bị vứt bỏ và cũng chết sau đó.
Kiếp này, tuy trọng sinh, nhưng Như Ca không chủ động đi trả thù, nàng chăm lo tốt cho mẹ và đệ đệ. Vì muốn giải quyết dứt khoát hiểm họa về sau nên năm 11 tuổi gặp được Dạ Huyền nàng đã cứu hắn. Nhưng lại vô tình mở ra mối lương duyên kiếp này.
Trích đoạn 1:
Có cổ độc trong người, sống mà như chết làm hắn gần như điên cuồng, đối với người thân tín bên cạnh cũng xuống tay không lưu tình.
Khi nàng xuất hiện, kẻ điên cuồng như hắn lại trở nên nghe lời như thú nhỏ. Cẩn thận nâng gương mặt của nàng lên, hắn rù rì như đang trong mộng: “Như Ca, hiện giờ ta rất nguy hiểm cũng rất khó coi, đừng xuất hiện trong mộng của ta vào lúc này”.
Nghe vậy, nàng run run, trong lòng dường như có thứ gì đó vỡ òa.
Trích đoạn 2:
“Phu quân, nếu như so sánh ta với một bộ phận nào đó trên người chàng, thì ta sẽ là cái gì?”. Nữ tử rúc vào lòng nam tử, hơi thở thơm như hoa lan, tò mò hỏi.
Kiểu câu hỏi thế này, nếu đáp không hợp ý người hỏi, thì cuộc sống tính phúc sau này không được đảm bảo à, nam tử ngồi trên ghế bỏ cuốn sách trong tay xuống, ôm chặt người hỏi, ung dung đáp: “Không phải trong sách nói, nữ nhân là xương sườn của nam nhân sao?”
“Thì ra chỉ là cái xương sườn ”, Như Ca bất mãn bĩu môi.
Thấy vậy, nam tử cười khẽ, cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm của nàng.
Trả lời không hài lòng, không nghe theo! Lúc nàng đang giãy giụa, lại nghe thấy tiếng thì thầm của nam tử bên tai: “Nàng là trái tim của ta, nếu nó không đập nữa, ta sẽ chết!”
Trích đoạn 3:
“Nam tử trúng phải Đoạn Hồn Cổ thì không thể có con được, nhưng nữ nhân này lại mang thai! Giờ hoặc là ngươi bỏ nó, còn không. ngươi đừng mơ được làm thế tử nữa”.
Không khí quanh thân nam tử ngày càng lạnh đi, Như Ca mỉm cười hỏi: “Tiêu Dạ Huyền, chàng tin ta không?”
Nam tử cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong suốt của nàng, dịu dàng trong mắt hắn đủ nhấn chìm người trong đó, “Ta tin, cho nên thân phận này, ta không cần, chỉ cần nàng”.
Server A: Nghe Truyện Audio

PHẦN 1|Chương 1 - 25

PHẦN 2|Chương 26 - 50

PHẦN 3|Chương 51 - 60

PHẦN 4|Chương 61 - 70

PHẦN 5|Chương 71 - 85

PHẦN 6|Chương 86 - 100

PHẦN 7|Chương 101 - 116 *HOÀN*